RSS

Category Archives: Bản nhạc Tinh ca dâng đời 25

Bản nhạc: Soi gương (Trần Kim Lan)

Bản nhạc Tình ca dâng đời (25)
Bản nhạc: Soi gương (Trần Kim Lan)
Cuối nẻo dương trần (Thơ lục bát): 312- Soi gương
Xuân đời cũng sắp trôi qua
Soi gương nuối tiếc xuân hoa xuân thì
Trải bao chìm nổi sân si
Ngọt bùi cay đắng thầm thì lời yêu.
Soi gương, lòng đau chín chiều
Đau thương, đau nhớ liêu xiêu đời người
Đâu rồi nét xuân đâu rồi
Đâu rồi ánh mắt ngời ngời sáng trong?
Đâu rồi gò má ửng hồng
Đâu rồi mái tóc mây bồng bềnh bay
Nụ cười rạng rỡ đắm say
Đâu rồi thuở ấy trồng cây (si) bao chàng?
Đâu rồi cái thuở trăng rằm
Còn đây lẻ bóng lặng thầm soi gương
Níu xuân níu trời yêu thương
Đường trần cuối nẻo vấn vương xuân tình
Ước gì mình lại gặp mình! (Mình ơi!)
6.10.2017/Trần Kim Lan


 

Bản nhạc: Mùa thu ấy ra đi (Trần Kim Lan)

Bản nhạc Tình ca dâng đời 25:
Bản nhạc: Mùa thu ấy ra đi (Trần Kim Lan)
Tiếng lòng: 39. Mùa thu ấy ra đi
Mùa Thu ấy, ra đi
Lá vàng rơi, rơi mãi
Nghĩ rằng: “Sẽ trở lại!“
Lòng vui vui, mỉm cười!
(ĐK) Đã bao mùa Thu trôi
Lá đã về nguồn cội
Đời biết bao thay đổi
Người đi, chưa trở về!
Thu vẫn dài lê thê
Cây bao lần thay lá
Quê hương, vẫn xa qúa
Biết bao giờ… về thăm?
Thu vẫn trôi âm thầm
Lá vẫn rơi xào xạc
Tóc xanh, giờ điểm bạc
Biết bao giờ hồi hương?
Sau 17 năm xa quê hương.
Hannover 10-10-2008/Trần Kim Lan
Ghi chú: Bài thơ đã in trong tập thơ: “Tiếng lòng” (Thơ Trần Kim Lan) Nhà xuất bản Văn học – Qúy I-2010) 


 

Bản nhạc: Để gió cuốn đi (Trần Kim Lan)

Bản nhạc Tình ca dâng đời 25
Bản nhạc: Để gió cuốn đi (Trần Kim Lan)
Tiếng lòng: 18. Để gió cuốn đi
(   …Hà nội mùa Thu,
Mùa Thu Hà Nội,
Nhớ đến một người,
Để nhớ mọi người…
Trịnh Công Sơn)
(28-2-1939/1-4-2001)
(Lời ca: tạ lỗi,
Tha thiết, tình cảm)
Gió thổi đời anh
Nên những bản nhạc
Nên những khúc hát
Lắng sâu tình người…
        
Anh đã xa rồi
Mà gió vẫn thổi
Nhạc đời vẫn nổi
Còn… anh về đâu?
Một lần biết nhau
Hẹn cùng, anh đến!
Mà em, lỡ hẹn !(1983-84)
Để đời, chẳng quên!
“Hà Nội mùa Thu
Một người, nên nhớ
Để nhớ – tất cả”
Để gió cuốn đi!
Gió vẫn thầm thì
Lời ca vĩnh cửu
Biển tình nặng trĩu
Trĩu nặng thương yêu!
Hà Nội 1983-1984
Nước Đức 27-3-2008/Trần Kim Lan
Chú thích (*):“ Sống trong cuộc sống, cần có một
tấm lòng… để gió cuốn đi!“(Trịnh Công Sơn
– “Để gió … cuốn đi!“ (*)
Ghi chú: Bài thơ đã in trong tập thơ: “Tiếng lòng” (Thơ Trần Kim Lan) Nhà xuất bản Văn học – Qúy I-2010)
Xem tại đây:

Phần Phụ Thêm:
Trần Kim Lan: Anh Trịnh Công Sơn ơi!
Em đã thật có lỗi với anh nhiều lắm – Vì đã lỗi hẹn với anh ngày nào… Khi mà anh ra Hà Nội vào khoảng năm 1983-1984 (em không nhớ chính xác nữa)- Vì mến mộ anh, em đã mời anh tới nhà – với ý định sẽ mời một số bạn đến ca hát, làm quen với anh. Thế nhưng, khi anh đến nhà – Em đã “trốn anh”, không tiếp anh – Chỉ vì, có chuyện buồn bất ngờ đến với em, khiến em đã khóc sưng cả mắt… Làm sao em có thể tiếp anh với tâm trạng và cặp mắt ấy? Em đã đến gặp anh trước lúc anh xa Hà Nội cùng với bài thơ xin lỗi anh… Nhưng, em vô tình quá, đã không nói rõ lý do lỡ hẹn… Khiến anh khó hiểu, day dứt…? Nếu em biết sớm hơn, rằng anh đã sáng tác bài “Nhớ mùa thu Hà Nội” – Mà vì bài ca đó mà anh bị nghi vấn, và hai năm liền anh bị nghi vấn chỉ vì câu: “Sẽ có một ngày, từng con đường nhỏ trả lời cho tôi” – “oan” cho anh quá, phải không anh – Vì “linh cảm” cho em biết rằng, đó chính là những lời mà anh dành riêng cho em “Cô gái Hà Nội”, chủ động đến tìm anh, mời anh tới nhà… Mà lại cho anh “chào cờ”… Đó chính là: “Trắc ẩn” – Mà chỉ có em và anh hiểu được… Em đã định, có ngày thăm lại quê nhà, sẽ tìm gặp anh… Vậy là muộn quá rồi… Cho đến hôm nay, em mới biết, có sự: “nghi vấn” về bài: “Nhớ mùa thu Hà Nội” ( Khi nghe bài hát đó, em rất thích, đã chép lại và hát suốt từ năm 2000 đến nay, dù khi đó, em chưa biết rõ thời điểm anh sáng tác…)- Dù anh chẳng còn, để nghe em: “Tạ lỗi” (Qua bài thơ (ca) em viết:
Để gió cuốn đi
(   …Hà nội mùa Thu,
Mùa Thu Hà Nội,
Nhớ đến một người,
Để nhớ mọi người…
Trịnh Công Sơn)
(28-2-1939/1-4-2001)
(Lời ca: tạ lỗi,
Tha thiết, tình cảm)
Gió thổi đời anh
Nên những bản nhạc
Nên những khúc hát
Lắng sâu tình người…
Anh đã xa rồi
Mà gió vẫn thổi
Nhạc đời vẫn nổi
Còn… anh về đâu?
Một lần biết nhau
Hẹn cùng, anh đến!
Mà em, lỡ hẹn !(1983-84)
Để đời, chẳng quên!
“Hà Nội mùa Thu
Một người, nên nhớ
Để nhớ – tất cả”
Để gió cuốn đi!
Gió vẫn thầm thì
Lời ca vĩnh cửu
Biển tình nặng trĩu
Trĩu nặng thương yêu!
Hà Nội 1983-1984/Nước Đức 27-3-2008/Trần Kim Lan
Chú thích(*):“ Sống trong cuộc sống, cần có một
tấm lòng… để gió cuốn đi!“(Trịnh Công Sơn
– “Để gió … cuốn đi!“ (*)
– Nhưng , em hy vọng, anh sẽ nghe và hiểu em… Hy vọng, mọi người sẽ hiểu rõ, cảm nhận sâu sắc hơn những sáng tác của anh… Và, anh biết không, có lẽ, sự lỡ hẹn của em , cũng chính là: “Sự an bài của định mệnh”… Để mà day dứt, để mà thương yêu trọn đời… Để những bài ca bất hủ ra đời và tồn tại với thời gian… Vậy là vui và hạnh phúc rồi, phải không anh?
Nước Đức ngày 1-4-2008
Trần Kim Lan
( Sau 7 năm anh Sơn mất, mới biết ngày mất của anh và được đọc những bài viết về anh qua mạng:
 

Bản nhạc: Cây hoàng lan (Trần Kim Lan)

Bản nhạc Tình ca dâng đời 25:
Bản nhạc: Cây hoàng lan (Trần Kim Lan)
Tiếng lòng: 12. Cây hoàng lan
Nhà nàng có một cây hoàng lan
Hàng năm, mỗi độ hè thu sang
Hoa lan trổ kín từng kẽ lá
Gió thoảng đưa hương, thơm nồng nàn…
Thuở ấy, nàng hay ngắt hoa xinh,
Cài lên mái tóc, thoảng hương tình
Bạn bè thường nói: hoa giọt lệ
Rồi nữa, mai này, kiếp lênh đênh!
Và thế … ngày kia… thật lạ lùng:
“Từ đâu, cây sắn quấn ngang lưng
Hoàng lan ngộp thở, rồi tắt lịm
Lá úa, cành khô, đứt… giữa chừng!“
Khi ấy, nàng vừa tuổi trăng tròn
Ngấp nghé, dập dìu, những giai nhân
Bâng khuâng, xao xuyến, nàng ra chợ
Mua lan, cài tóc, gửi hương thầm….
Và tình, cứ đến, rồi lại đi
Tình qua, tình lại, hết xuân thì.
Nồng nàn, cao qúy, mà vội yểu
Liên hệ – tình – hoa – thật… lạ kỳ!
29-11-2000/Trần Kim Lan
Ghi chú: Bài thơ đã in trong tập thơ: “Tiếng lòng” (Thơ Trần Kim Lan) 
Nhà xuất bản Văn học – Qúy I-2010) 

 

Bản nhạc: Thôi hết buồn rồi nhé (Trần Kim Lan)

Bản nhạc: Tình ca dâng đời 25
Bản nhạc: Thôi hết buồn rồi nhé (Trần Kim Lan)
Khúc hát yêu thương: 20-Thôi hết buồn rồi nhé (12)
Khi em đọc thư anh
Nước mắt chảy vòng quanh
Bởi vì bao mong đợi
Hy vọng chỉ mong manh.
               
Em đâu biết hôm nay
Thư anh tới nơi đây
Biết đâu anh còn nhớ
Nhớ mà chi nơi này!
Bao tháng ngày chờ mong
Anh có biết cho không
Lòng em như lửa bỏng
Bao lo lắng, băn khoăn.
Biết rằng anh yêu em
Nên lòng vẫn nhủ thầm
“Hôm nay mình xa cách
Mai thôi, sẽ lại gần!”
Vậy mà em vẫn lo
Dù rằng, em vẫn chờ
“Tình đời mênh mông lắm
Biết đâu là bến bờ?”
Mơn man cơn gió trời
Thì thào giữa chơi vơi
“Thôi, hết buồn rồi nhé
Lau nước mắt đi thôi!”
Hà Nội 26-11-1990/Praha 26-11-1991/Trần Kim Lan
Ghi chú: Bài thơ đã in trong tập thơ: “Khúc hát yêu thương” 
(Thơ chọn lọc – 3 trong 1- Thơ Trần Kim Lan) 
Nhà xuất bản Hội nhà văn Hà Nội – Qúy III-2012) 


 

Bản nhạc: Nếu không có gió (Trần Kim Lan)

Bản nhạc Tinh ca dâng đời 25 

Bản nhạc: Nếu không có gió (Trần Kim Lan)
Khúc hát yêu thương: 16-Nếu không có gió (11)
Anh từ đâu tới
“Từ tận bờ xa“
Em nào có đợi
Khi nước mắt nhòa?
Tiếng cười chợt đến
Vì anh kề bên
Anh xóa tan biến
Nỗi buồn trong tim.
Ôi! Thật hạnh phúc
Khi ở bên nhau
Nhưng cũng là lúc
Tình ta nhuốm sầu.
Trăng chia hai ngả
“Em sẽ xa nhà“
“Có anh, không, có?“
Lòng em tơ vò.
Anh ơi, có nhớ
Về em nơi này
Đất trời cách trở
Còn không những ngày?
Nếu không có gió
Biển đã bình yên
Hồn em bỏ ngỏ
Chẳng vướng muộn phiền.
Nhưng anh đến đó
Cùng tiếng cười vui
Như mặt trời nhỏ
Làm ấm tim người.
Hà Nội 30-8/15-9-1991/Trần Kim Lan
Ghi chú: Bài thơ đã in trong tập thơ: “Khúc hát yêu thương” 
(Thơ chọn lọc – 3 trong 1- Thơ Trần Kim Lan) 
Nhà xuất bản Hội nhà văn Hà Nội – Qúy III-2012)